Saturday, 17 December 2011

Tình yêu, Giàu sang và Thành công

Một người phụ nữ ra khỏi nhà và nhìn thấy ba người đàn ông râu dài bạc trắng đang ngồi trên băng ghế đá ở sân trước. Bà không hề quen ai trong số họ. Tuy nhiên, vốn là người tốt bụng, bà nói: “Tôi không biết các ông nhưng chắc là các ông đang rất đói, xin mời các ông vào nhà ăn một chút gì đó”.

- Ông chủ có nhà không? - họ hỏi

- Không, chồng tôi đi làm rồi - bà trả lời.

- Thế thì chúng tôi không thể vào được.

Buổi chiều, khi chồng trở về, bà kể lại câu chuyện cho chồng nghe. Chồng bà muốn biết họ là ai nên bà ra mời ba người đàn ông - vẫn chờ từ sáng - vào nhà.

- Ba chúng tôi không thể vào nhà bà cùng một lúc được - họ trả lời.

- Sao lại thế? - người phụ nữ ngạc nhiên hỏi.

Một người giải thích: “Tên tôi là Tình yêu, ông này là Giàu sang, còn ông kia là Thành công. Bây giờ hai vợ chồng bà quyết định xem ai trong chúng tôi sẽ là người được mời vào nhà”.

Người phụ nữ đi vào và kể lại toàn bộ câu chuyện. “Tuyệt thật! - người chồng vui mừng - Đây đúng là một cơ hội tốt. Chúng ta hãy mời ngài Giàu sang. Ngài sẽ ban cho chúng ta thật nhiều tiền bạc và của cải”.

Người vợ không đồng ý. “Thế tại sao chúng ta lại không mời ngài Thành công nhỉ? Chúng ta sẽ có quyền cao chức trọng và được mọi người kính nể”.

Hai vợ chồng tranh cãi một lúc lâu mà vẫn chưa ai quyết định được. Cô con gái nãy giờ yên lặng đứng nghe trong góc phòng bổng lên tiếng đề nghị: “Chúng ta nên mời ngài Tình yêu là tốt hơn cả. Nhà mình tràn ngập tình thương yêu ấm áp và ngài sẽ cho chúng ta thật nhiều hạnh phúc”.

“Có lẽ chúng ta nên nghe lời khuyên của con gái - người chồng suy nghĩ rồi nói với vợ - Em hãy ra ngoài mời ngài Tình Yêu, đây chính là người khách chúng ta mong muốn”.

Người phụ nữ ra ngoài và hỏi: “Ai trong ba vị là Tình yêu xin mời vào và trở thành khách của chúng tôi”.

Thần Tình yêu đứng dậy và đi vào ngôi nhà. Hai vị thần còn lại cũng đứng dậy và đi theo thần Tình yêu.

Vô cùng ngạc nhiên, người phụ nữ hỏi: “Tôi chỉ mời ngài Tình yêu, tại sao các ông cũng vào? Các ông nói không thể vào cùng một lúc kia mà”.

Hai người cùng nhau trả lời: “Nếu bà mời Giàu Sang hoặc Thành Công thì chỉ có một mình người khách được mời đi vào. Nhưng vì bà mời Tình yêu nên cả ba chúng tôi đều vào. Bởi vì ở đâu có Tình yêu thì ở đó sẽ có Thành công và Giàu sang”.

Tình yêu và đôi cánh

Ngày xưa có một cô bé sống trong rừng một mình cô đơn. Một hôm cô đi dạo trong rừng thì gặp hai con chim non đang thoi thóp vì mất mẹ trong tổ của chúng. Cô liền đem chúng về và nuôi chúng trong một cái lồng thật đẹp, hằng ngày cô chăm sóc chúng bằng cả tình thương của mình. Chẳng mấy chốc hai chú chim non ngày nào bây giờ ngày càng khỏe mạnh và xinh đẹp hơn, hàng ngày chúng vui đùa cùng cô bé, hót cho cô bé nghe những giai điệu mượt mà.

Một hôm cô bé quên đóng cửa lồng chim, tức thì một con bay ra ngoài, nó bay vòng quanh cô bé như quyến luyến, cô bé nhìn con chim buồn bã, khi con chim bay thật gần cô bé, cô bé vươn tay giữ chặt nó, con chim khó nhọc thoi thóp trong tay cô bé. Bỗng cô bé cảm thấy con chim mềm nhũn trong tay cô bé, hoảng hồn cô bé nhìn lại thì con chim mà cô quý mến đã nhắm mắt. Cô buồn bã nhìn con chim còn lại trong lồng, chợt cô bé có suy nghĩ nó cần phải được bay lên bầu trời xanh thẳm tự do. Cô tiến lại lồng và mở cửa thả con chim còn lại ra.

Con chim bay một vòng, hai vòng, ba vòng rồi n vòng như muốn quyến luyến và cảm ơn cô bé. Cô dịu dàng nhìn theo, bỗng con chim đậu nhẹ nhàng lên vai cô bé và cất tiếng hót cao vút những giai điệu mà cô chưa từng được nghe trước đó, làm cho cô bé quên hết những phiền muộn trước đó. Cô bé bỗng nhận ra rằng cách nhanh nhất để đánh mất tình yêu là hãy giữ chặt lấy nó, còn muốn giữ mãi tình yêu thì hãy chắp cho nó đôi cánh tự do.

Friday, 16 December 2011

Đức vua và cuộc thi vẽ tranh về bình an

Ngày xửa ngày xưa, có một nhà vua nọ mở một cuộc thi vẽ tranh về hòa bình và sẽ trao giải thưởng cho nghệ sĩ nào vẽ bức tranh đẹp nhất về bình an. Rất nhiều nghệ sĩ thử tài và trịnh trọng dâng lên tác phẩm của mình. Nhà vua lần lượt ngắm nhìn tất cả các bức tranh. Nhưng ngài chỉ thực sự thích hai bức tranh, và ngài buộc phải chọn một trong hai.
Một bức tranh vẽ một hồ nước yên ả, in bóng những ngọn núi cao vời vợi. Trên cao là bầu trời xanh với những dải mây trắng mềm mại. Tất cả mọi người đều rất thích và nghĩ rằng đó là bức tranh hoàn hảo về bình an.
Bức tranh thứ hai cũng có núi, nhưng là núi đá lởm chởm và trơ trụi. Phía trên là một bầu trời đang giận dữ đổ mưa như trút cùng sấm vang chớp giật. Từ trên núi đá, một thác nước đổ xuống tạo bọt tung trắng xóa. Thật khó khăn để thấy rằng đây là một bức tranh thanh bình.
Nhưng nhìn kĩ hơn, nhà vua thấy bên cạnh thác nước có một bụi cây nhỏ xíu mọc ra từ khe đá
. Trong bụi cây, một con chim mẹ đang xây tổ. Ở đó, giữa dòng thác ào ào trút nước trong giận dữ, chim mẹ đậu trên tổ của mình trong bình yên đến hoàn hảo.
Bạn sẽ chon bức tranh nào? Nhà vua thì đã chọn bức tranh thứ hai. Bạn biết vì sao không?
Nhà vua giải thích: "Bởi vì...bình yên không có nghĩa là được ở một nơi không có tiếng ồn, rắc rối, hay công việc khó nhọc. Bình yên nghĩa là khi ở giữa tất cả những điều này mà vẫn giữ được sự điềm tĩnh trong lòng. Đấy mới là ý nghĩa thực sự của bình yên ".


Bài học
: Hòa bình thực sự trong trái tim của bạn.

Tuesday, 13 December 2011

Thần đèn

Ngày xửa ngày xưa có một người rất nghèo. Chàng thức giấc, bụng đói cồn cào nhưng lại chỉ có mỗi một đồng ru-pi trong túi.

Chàng quyết định đi ra chợ nghĩ bụng một đồng ru-pi của mình có thể mua được chút trái cây.

Tại chợ chàng gặp một người đàn ông mặc quần áo sang trọng ngồi sau một chiếc bàn với một cây đèn dầu rất đẹp, cạnh đó đề bảng "1 ru-pi".
Chàng trai nghèo không thể tin vào mắt mình.
"Đúng như vậy, đèn chỉ có 1 ru-pi thôi" - người đàn ông kia nói.
Và ông giải thích rằng có một vị thần sống trong cây đèn đó, và vị thần sẽ thỏa mãn tất cả mong muốn của chàng.
"Vậy... tại sao ông bán nó?", chàng trai nghèo muốn biết.

"Ah, là vì các vị thần luôn ưa hoạt động mà lại thiếu kiên nhẫn ", người đàn ông giải thích. "Và nếu anh không chú ý đến thần đèn, ông ta sẽ bắt đầu lấy lại hết mọi thứ ".

"Thôi được", chàng trai nghèo khổ nói. "Vì tôi cũng chẳng có gì để mất, tôi sẽ mua đèn của ông".
Khi trở về nhà, chàng chà tay và thần đèn xuất hiện. "Tôi có thể phục vụ gì cho ngài, thưa chủ nhân?", Vị thần hỏi.
"Chuẩn bị cho tôi một bữa ăn xứng đáng với một vị vua", người nghèo ra lệnh.
Chưa đầy một giây, vị thần phục vụ một bữa thịnh soạn với 87 món ăn.
Chàng trai nghèo rất đỗi vui mừng. Đang chuẩn bị dùng bữa, vị thần lại hỏi - "Tôi có thể phục vụ gì cho ngài, thưa chủ nhân?"?
Vẫn nhớ rằng vị thần cũng có thể lấy đi tất cả mọi thứ, chàng trai nghèo ra lệnh: "Xây dựng cho ta một lâu đài đẹp, xứng với một Vị vua "!
Chỉ một vài giây trôi qua, và người đàn ông đã thấy mình trong một cung điện đẹp. Ông thích khám phá cung điện, nhưng vị thần lại một lần nữa hỏi "Tôi có thể phục vụ gì cho ngài, thưa chủ nhân?" Mỗi ước nguyện đều được thỏa mãn ngay lập tức, và khi bị bỏ qua, thần liền lấy mất lại tất cả mọi thứ.

Chàng trai nghèo cảm thấy khó chịu và đi gặp một nhà một hiền triết trong làng, và thuật lại chuyện của mình.
Sau một cuộc trò chuyện yên lặng, chàng trai nghèo bước đến chỗ vị thần và nói: "Vị thần, hãy xây dựng cho ta một cột chiếc cột lớn và cắm nó xuống mặt đất".
Vị thần ngay lập tức xây dựng một chiếc cột và đóng vào mặt đất.
"Bây giờ, ta muốn ông leo lên và leo xuống cái cột, lại lần nữa và lại nữa,...".
Vị thần bắt đầu leo ngay.
Và bây giờ, chàng trai mới có thời gian để ăn bữa ăn của mình, khám phá cung điện của mình và làm những việc khác.
Khi chàng trai và vị hiền triết đến xem vị thần đang làm gì thì thấy ông ta đang ngủ bên cạnh cây cột.
Vị hiền triết giải thích:
"Vị thần này cũng giống như tư duy của mỗi con người, luôn ham muốn không ngừng nghỉ để thỏa mãn từng ham muốn, xé ta ra thành  muôn mảnh. Chiếc cột là một công cụ có thể gọi là một "câu thần chú ". Bằng cách lặp lại câu thần chú, tâm trí bận rộn không yên của chúng ta sẽ phát chán rồi ngủ đi. Và bằng cách này chúng ta thật sự có thể tận hưởng cuộc đời "

Bài học: Bạn lớn lao hơn tâm trí của chính bạn - Chớ lo lắng và tận hưởng cuộc đời.
Chúng ta luôn có những ước mơ và hoài bão lớn, nhưng không nên chỉ chú mục vào những việc đó. Ta cũng phải biết dành thời gian để thưởng thức những gì mình đang có, thưởng thức những điều tốt đẹp đang diễn ra quanh mình
Nhóm dịch Hearts & Souls

THAY ĐỔI - truyện 5 chương ngắn

  CHƯƠNG 1 Tôi đi trên một con phố. Trên vỉa hè có một hố sâu. Tôi không nhìn thấy và rơi xuống. Tôi chật vật mãi mới thoát ra được. Đó là ...